Lần này ngay cả Thừa Hư cũng không hiểu chủ tử nhà mình đang nghĩ gì. Nói hắn vô tình, hắn lại cố chấp cứu người, đưa nàng ra khỏi kinh đô. Nhưng nói hắn có tình? Gương mặt lúc này lại thật sự không có chút hơi ấm nào.
Hoài Ngọc im lặng nhìn hắn một lúc, rồi đột nhiên gật đầu.
"Vậy coi như ta nợ Quân thượng một ân tình."
Nàng nói:
"Quân thượng trước nay ân oán phân minh, cho người ta một, là muốn lấy lại một. Ân tình này, đợi ngày nào đó Quân thượng nhớ ra, cứ đến tìm ta mà lấy."
Thừa Hư nghe vậy liền sốt ruột:
"Phu nhân định đi đâu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT