Thoạt ngửi là mùi hương thanh u của chùa trong núi, ngửi kỹ lại là mùi hương trầm nghi ngút trước tượng Phật. Mùi đàn hương đậm đặc quấn quýt này là quà gặp mặt Bách Hoa Quân của Đông Tấn tặng cho hắn vào năm Đại Hưng thứ tư, khắp cả Bắc Ngụy chỉ có Mặc Cư mới có.
Đồng tử đen láy hơi co lại, Giang Huyền Cẩn nhíu mày, lấy lá thư còn lại của Tôn Kình ra khẽ ngửi.
Không có. Lá thư mới mang vào không lâu, bình thường sẽ không thể thấm đẫm hương thơm trong phòng đến vậy.
Trừ khi giấy viết thư vẫn luôn được đặt trong phòng này.
Ngón tay dần cứng lại trên giấy thư, Giang Huyền Cẩn cụp mắt, nghiêm túc và chậm rãi xem xét hai lá thư trước mặt, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, rồi lại bị hắn quả quyết phủ nhận.
Không thể nào, Đan Dương đã chết, đây là bút tích của nàng, chỉ có thể được viết lúc nàng còn sống.
Nếu có người cố tình bắt chước, hắn chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play