Nhìn khuôn mặt tươi cười này, Linh Tú chợt nhớ lại lúc ở Bạch phủ, người này mình đầy thương tích cũng đã an ủi nàng đừng khóc như vậy.
Lòng nàng mềm nhũn, thở dài một tiếng:
"Tiểu thư nói quá lời rồi, nô tỳ cũng đi chuẩn bị đồ cúng, ngày mai người nhớ dậy sớm một chút."
"Được."
Hoài Ngọc ngoan ngoãn đáp.
Linh Tú hành lễ rồi rời đi, đi được hai bước lại không kìm được quay đầu nhìn nàng.
Vẫn là gương mặt trắng như sứ, mái tóc đen như mây, đôi mắt hạnh cong cong. Người trên đời dù giống nhau đến mấy cũng không thể có hai người y hệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play