Giang Huyền Cẩn nghi hoặc ngước mắt nhìn nàng, vừa hay nhận được một cái liếc mắt của nàng: "Tới đây! Diễn kịch thôi!"
Ý gì đây? Hắn rất khó hiểu, nhưng Liễu Vân Liệt bên cạnh cũng thuận theo ánh mắt của nàng mà nhìn sang.
"Quân thượng." Hắn nói: "Phu nhân đau lòng như vậy, ngài cũng nỡ sao?"
Khóc giả trân như vậy, nhìn đâu ra mà đau lòng? Giang Huyền Cẩn thầm nghĩ. Khóe mắt liếc nhìn người đang nháy mắt ra hiệu, hắn mím môi, cuối cùng cũng phối hợp mở miệng: "Hai vị thiếu gia nhà họ Bạch tội đáng đời, trong lòng nàng ấy cũng tự biết."
Liễu Vân Liệt lắc đầu: "Biết là một chuyện, nhưng ai lại muốn anh trai mình cứ ở mãi trong tù?"
"Liễu đại nhân..." Hoài Ngọc nghẹn ngào, cảm kích nhìn hắn một cái, rồi quay đầu nhìn Giang Huyền Cẩn, ánh mắt đầy vẻ ấm ức và lo lắng, tay cầm khăn tay cũng run lên.
Mi tâm Giang Huyền Cẩn giật giật, quay đầu đi: "Đi thăm tù thì được, chuyện khác đừng nhắc đến nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play