Thấp thỏm nửa canh giờ, xe ngựa dừng lại ở một nơi.
Hoài Ngọc vén rèm xe lên nhìn, hai mắt tối sầm.
Nha môn Đình Úy!
Xong rồi, xong rồi, đừng nói là hắn đã phát hiện ra sự thật, nên mới áp giải nàng thẳng đến nha môn chờ xử lý nhé? Nhìn cái điệu bộ này, cũng có chút ý đó. Vậy nên vừa rồi viên phòng với nàng, cũng là sự phóng túng cuối cùng trước khi nàng vào tù sao?
Lòng nàng nguội lạnh, mặt trắng bệch, đau khổ quay đầu nhìn hắn.
Bắt gặp ánh mắt của nàng, Giang Huyền Cẩn có chút khó hiểu:
"Ngươi lại đang nghĩ linh tinh gì vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT