"Ngươi nói những lời hay ho như vậy ở cửa Bạch phủ, ta đã tin là thật, ai ngờ lại là lừa người. Ngươi để tâm chuyện hồi môn sao? Nhưng nếu không có Lục Cảnh Hành giúp đỡ, ngày thành thân ta đã làm ngươi mất mặt rồi. Chuyện này ta phải cảm ơn hắn. Dù ngươi có tức giận, ta vẫn phải cảm ơn hắn, vì ta đã nợ hắn một ân tình."
"Lần trước ta vừa mới nói với ngươi, có giận thì phải nói ra, không được giữ trong lòng. Ta nói nghiêm túc như vậy, sao ngươi vẫn không nghe lọt tai? Xem kìa, lại hờn dỗi, không khó chịu sao?"
Nói một hồi lâu mà người này vẫn không có phản ứng, Hoài Ngọc có chút nản lòng:
"Ngươi không khó chịu ta cũng thấy khó chịu, giống như ôm một tảng băng, làm cách nào cũng không ấm lên được thì thôi, lại còn khiến chính mình lạnh buốt cả cõi lòng."
"Không ấm được thì đừng ôm nữa."
Người bên cạnh cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng giọng điệu lại lạnh lùng vô cùng:
"Tìm một người ấm áp hơn, tùy tiện ôm một cái là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play