“Được thôi.” Bạch Sở Hàn hơi cúi người, hạ giọng nói: “Nhưng mà, anh không giúp không công đâu nhé?”
Tứ Sương siết chặt cây gậy trong tay, nắm đến trắng bệch cả khớp, bỗng nhiên lại mỉm cười: “Được mà. Nhưng một cô gái yếu ớt như em thì có thể giúp được gì cho mọi người chứ?”
“Dù là lúc nào, cũng không được gây tổn hại đến bốn người bọn anh.” Bạch Sở Hàn đan tay lại với nhau, ánh mắt nhìn thẳng vào cô bé, “Có thể làm được không?”
“Anh trai lớn , một cô gái mù như em thì có thể hại được mấy người sao?” Tứ Sương vừa nói vừa dùng ngón tay quấn lấy tóc buộc hai bên, “Hay là anh trai đổi điều kiện khác đi?”
“Chỉ có điều kiện này thôi.” Bạch Sở Hàn nói chậm rãi, giọng điệu bình thản, “Huống chi anh cũng không muốn đưa ra yêu cầu gì quá đáng với một cô gái nhỏ.”
Tứ Sương cắn môi, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
“Vậy đi thôi.” Bạch Sở Hàn đứng dậy, “Anh dẫn em vào thôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT