Hắn hẳn là đã say rồi. Bằng không sao lại không hiểu chứ?
Yết hầu Phó Yến nóng rát, đau đớn, huyệt thái dương đập thình thịch, trong đầu trống rỗng một thoáng. Lời Cố Thâm Chu nói cực kỳ sắc bén xuyên qua đầu hắn, rồi sau một lúc lâu, hắn mới như hiểu được ý nghĩa câu nói đó.
“Mày mẹ nó…” Cơ thể Phó Yến run rẩy khó kiểm soát vì giận dữ, hắn nghiến răng nói: “Cố Thâm Chu, mày đúng là thừa nước đục thả câu!”
Hắn lại muốn nắm lấy vai Cố Thâm Chu, nhưng bị Cố Thâm Chu tránh được, chỉ có thể dùng tay chỉ vào anh, không ngừng ép hỏi: “Mày nói, mày bao giờ thì theo đuổi được cậu ta? An Nhược Cố sẽ thích mày sao? Loại người trong mắt chỉ có tiền như cậu ta có thể coi trọng mày sao?”
Hắn bỗng nhiên như nhớ ra điều gì đó, lắc lắc đầu, cố gắng nhớ lại: “Lần trước mày, lần trước mày nói với tao, mày có đối tượng? Mày nói… sẽ không phải là cậu ta đấy chứ?”
Đó là chuyện khi nào. Phó Yến lờ mờ nhớ, lúc ấy An Nhược Cố vừa mới rời khỏi hắn. Hắn tìm Cố Thâm Chu, là hy vọng Cố Thâm Chu có thể giúp hắn khuyên An Nhược Cố trở về. Kết quả lúc ấy, anh ta đã ở bên An Nhược Cố rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play