"Không..." Cố Thâm Chu vừa mở miệng, giật mình bởi giọng mình có chút khàn, vội vàng điều chỉnh lại, nói thêm lần nữa: “Không lạnh.”
Anh đè chặt chăn, sợ An Nhược Cố bất chợt vén lên sẽ phát hiện điều gì đó. Mặt anh căng thẳng cảm ơn: “Cảm ơn cậu.”
"Vậy thì tốt rồi." An Nhược Cố như thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Em còn lo chăn mỏng quá buổi tối sẽ lạnh. Nhưng mà, hôm nay vẫn phải làm phiền anh rồi. Lần sau nếu anh muốn ở lại, em sẽ chuẩn bị phòng chu đáo hơn.”
Khi nói chuyện, cậu vẫn cúi người sát gần, hơi thở lúc có lúc không phả vào mặt Cố Thâm Chu, làm loạn đại não anh. Cố Thâm Chu chỉ cảm thấy một luồng điện tê dại chạy dọc sống lưng, đại não sắp trống rỗng. Anh muốn lùi lại, muốn rời đi, nhưng lại phát hiện mình không còn chỗ nào để trốn.
"À, Thâm Chu này." An Nhược Cố chớp mắt, lại gần thêm một chút, vẻ mặt rất lạ lùng nói: “Nhắc mới nhớ, đây hình như là lần đầu tiên em thấy anh không đeo kính.”
Cố Thâm Chu thường ngày đeo kính toát ra một vẻ cấm dục, như thể "người sống chớ đến gần". Nhưng lúc này, trên khuôn mặt quen thuộc ấy lại xuất hiện một nét xa lạ, đồng thời cũng trông ôn hòa và gần gũi hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT