Phó bản phụ: “Hành Lang Gương Sống” chính thức bắt đầu.

Mỗi người chơi bị tách ra.

Không có bản đồ, không có đầu mối, chỉ có... vô vàn hành lang với những tấm gương khổng lồ kéo dài vô tận.

Bước đi vài bước, là thấy chính mình.

Bước thêm vài bước, là thấy một bản thân khác.

 

---

🧠 Tô Diệc – lý trí như thường – giữ bình tĩnh, bước đều.

Nhưng trong mỗi tấm gương… phản chiếu lại một người giống hệt mình, đang rỉ máu, đang cười, đang khóc, đang điên.

> “Ngươi che giấu gì? Lương tâm? Hay khao khát sống tiếp?”

“Ngươi muốn làm tiến sĩ cứu người, hay ngươi muốn… hủy hoại?”

 

Một tấm gương chớp lên hình ảnh Tô Diệc giẫm lên xác người, cười nhẹ.

 

---

💀 Một người chơi khác – Lâm Nhiên – phát điên.

> “Tôi không phải vậy! Tôi chưa từng giết ai!”

 

Hắn gào thét, đập gương…

Nhưng chính bóng trong gương bước ra, siết cổ hắn từ phía sau.

 

---

🖤 Trong tâm trí Tô Diệc, Kỳ Huyền xuất hiện:

> 【Đừng nhìn nữa. Em mà nhìn lâu, em sẽ bắt đầu tin bản thân mình là kẻ ác.】

【Nếu em tin, gương sẽ biến điều đó thành thật.】

 

> 【Tắt suy nghĩ đi, để anh.】

 

 

---

🌪️ Tấm gương trước mặt Diệc đột nhiên vỡ tan.

Từ bên kia gương, Kỳ Huyền bước ra – trong dáng vẻ thật của hắn.

Đẹp lạnh như ác quỷ, từng bước đều khiến hành lang méo mó.

> “Tôi là Kỳ Huyền.”

“Nếu nơi này phản chiếu sự thật, thì phản chiếu đi.”

“Tôi yêu người kia đến điên cuồng. Vậy có gì để sợ?”

 

Tấm gương không chịu nổi lời hắn, rạn nứt.

Một kẻ không phủ nhận bản thân, thì không bị gương nuốt.

 

---

🧩 Hai người phối hợp:

Diệc phá giải bằng lý trí.

Huyền phá giải bằng bản năng điên cuồng và niềm kiêu hãnh yêu thẳng thắn.

 

Cuối cùng, họ đến trung tâm mê cung – nơi có một tấm gương duy nhất không phản chiếu ai.

> 🪞 Một giọng nói vang lên:

“Chỉ có kẻ không tồn tại… mới không có phản chiếu.”

 

> “Vậy ngươi là gì, Kỳ Huyền?”

 

 

---

Huyền bật cười.

> “Tôi là người yêu của Tô Diệc.”

“Dù tôi có là phần tối, phần điên, phần giết chóc… thì tôi vẫn là thật.”

 

Gương vỡ vụn. Phó bản kết thúc.

Nhưng cả nhóm còn chưa hiểu – tại sao hai người lại có thể phá giải mê cung gương... mà không phản chiếu?

 

---

🌒 Lâm Nhiên hoang mang, thầm thì với người bên cạnh:

> “Cậu ấy không chỉ bị nhập… đâu.”

“Tôi nghĩ… hai người đó đang yêu nhau.”

 

> “Trong cùng một cơ thể.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play