“Mẹ nó! Cái ông cụ tổ này bao lâu rồi không gọi điện cho mình? Khó lắm mới chịu gọi một cuộc, lại còn chọn đúng lúc này, dạo này mình có đắc tội gì với anh ta đâu chứ?”
“Thế nào? Không thể là tôi à?”
“Không không! Tôi không có ý đó!”
Vệ Đông nghiêng đầu nhìn cánh cửa phòng cấp cứu, nói:
“Trông chừng cái miệng của người bên cậu cho tôi, chết rồi thì đừng trách tôi không báo trước.”
“Hả?! Ý gì đây?”
Câu này như từ trên trời rơi xuống, làm người đang bị gọi giữa đêm khuya chẳng hiểu mô tê gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT