“Ngoài vấn đề về sức khỏe, những chuyện khác thì chúng tôi cũng không rõ lắm. Nhưng nếu có thể liên lạc được với người nhà, thì tốt nhất vẫn nên mời họ đến.”
Lục Tư Viễn không nói gì, chỉ yên lặng và lạnh lùng nhìn người phụ nữ đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, ánh mắt đầy ghét bỏ và oán hận…
---
Vệ Đông tựa vào đầu giường, đặt laptop lên chân đang khoanh, tay kẹp điếu thuốc. Trong làn khói mịt mù, anh liên tục liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường. Khi kim đồng hồ đã chồng lên nhau chỉ đúng mười hai giờ, anh hơi cau mày. Tai thính như mèo, thế mà vẫn chưa nghe thấy bất cứ âm thanh nào.
Đi lạc rồi à?
Vệ Đông chau mày, với lấy điện thoại ở đầu giường, mở danh bạ tìm số của Lục Tư Viễn. Nhưng màn hình vừa sáng lên lại tắt, rồi lại sáng, cuối cùng anh vẫn không nhấn nút gọi. Anh vung tay ném điện thoại sang một bên, tiện thể ném luôn chiếc laptop xuống, sau đó đứng dậy đi vệ sinh, xong liền dứt khoát quay lại nhấc điện thoại lên và bấm số Lục Tư Viễn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT