Lục Tư Viễn móc điện thoại ra xem, thấy đối phương đáp lại rất ngắn gọn, chỉ ba chữ: “Không có đồ.”
Lục Tư Viễn lập tức cảm thấy trán mình xuất hiện một loạt vạch đen.
“Thị trưởng, đến rồi ạ.” Chu Tô Kỳ ngồi cạnh Lục Tư Viễn, xe dừng lại ở đầu con phố thuộc khu tái định cư cũ. Cô quay đầu nhìn thấy Lục Tư Viễn đang cúi mắt suy tư, không biết đang nghĩ gì. Xe đã dừng mà cậu vẫn chưa có động tĩnh gì, Chu Tô Kỳ khẽ nhắc cậu xuống xe.
Lục Tư Viễn ngẩng đầu liếc nhìn Chu Tô Kỳ một cái, ngón tay thon dài khẽ siết lấy điện thoại, cuối cùng vẫn cất vào túi áo, tự mình mở cửa xuống xe.
Cơn mưa nhỏ lất phất không lớn, chỉ khiến mặt đường ẩm ướt. Không khí ngột ngạt nhờ cơn mưa cũng trở nên dễ chịu phần nào.
Một thư ký nam đi cùng vội vàng bung dù che mưa cho Lục Tư Viễn.
Lục Tư Viễn xua tay: “Không cần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT