Lục Tư Viễn nhìn lại quần áo trên người, “Cháu đi thay đồ .”
“Cậu chủ, cậu chủ…”
Nhìn bóng người kia quay lưng rời đi chẳng buồn thương lượng, người đàn ông trung niên chỉ đành cười bất lực. Đứa nhỏ này, ở địa vị cao như vậy mà vẫn giữ được tính cách bình thản, đúng là đứa trẻ khiến người ta tự hào.
Chẳng mấy phút sau, Lục Tư Viễn đã xuống lầu với bộ đồ ở nhà màu trầm, đeo găng tay vào, bắt đầu cùng làm vườn. Người đàn ông trung niên kia không cản nổi sự quyết đoán trời sinh của vị thị trưởng này, đành mặc kệ để cậu làm.
Đừng nhìn Lục thị trưởng lúc nào cũng mang dáng vẻ tinh anh, nhưng động tay vào việc làm vườn thì lại ra dáng hẳn hoi. Sự chăm chú của cậu, chẳng hề kém khi ngồi trong văn phòng thị trưởng duyệt văn kiện.
Khi vườn tược được chỉnh trang tạm ổn, bữa tối cũng đã chuẩn bị xong. Sau khi lên lầu tắm rửa, người nhà cũng về gần đủ cả. Thấy Lục đại thị trưởng – người luôn bận rộn đến chân không chạm đất hôm nay không những về nhà ăn cơm mà còn xắn tay dọn vườn, Lục Minh Đào suýt chút nữa tưởng trời sắp sập.
“Sinh nhật tám mươi tuổi của lão Lý, ba không đi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT