“Mẹ kiếp, chơi người ta kiểu này luôn hả!”
“Cảm ơn, tôi không sao. Phiền anh phải đích thân đến một chuyến.” Lục Tư Viễn mỉm cười bắt tay đội trưởng giao thông.
“Ngài nói gì vậy chứ? Đây là bổn phận mà.” Đội trưởng giao thông khách khí. Thị trưởng xảy ra tai nạn giao thông, nếu ông ta không biết thì thôi, chứ đã biết mà còn ngồi lì trong văn phòng thì ai dám?
Người dân vây xem và cậu cảnh sát trẻ lập tức bối rối, thay nhau choáng váng vì biết thân phận thật của người bị “bắt nạt” là thị trưởng thành phố. Cái tên xui xẻo kia lần này có khóc cũng chẳng có chỗ khóc!
“Sao lại ra nông nỗi này vậy?” Sau khi chào hỏi Lục Tư Viễn xong, đội trưởng Lý mới quay sang nhìn đống sắt vụn kia. Ông đã thấy nó từ lúc nãy nhưng phải có trước có sau, xe nát không thể so với phó thị trưởng được.
Cậu cảnh sát trẻ vội kể sơ qua sự việc. Khi đội trưởng Lý nghe đến chi tiết chiếc xe có logo “Thiên Sứ 8”, gương mặt ông ta cũng co giật dữ dội.
Sau khi “vòi” đủ tiền, vệ sĩ của Vệ Đông – Lý Đông Dương lên tiếng: “Vệ tiên sinh, mời ngài lên xe, tôi sẽ đưa thị trưởng Lục về.”
Vệ Đông nói xong liền lên chiếc xe Lục Tư Viễn đi ban nãy, quay đầu lái đi, để lại phía sau là chiếc xe bị đập nát và tên mập ú kia đang ôm đầu tiếc của…
Lý Đông Dương vừa rồi cũng nhận ra Lục Tư Viễn, nhưng lại không hiểu nổi vì sao ông chủ lạnh lùng của mình lại có thái độ thân thiện như thế với vị phó thị trưởng này, còn cho mượn cả xe, tự mình thì chen xe buýt đi làm…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT