Lục Tư Viễn bị Vệ Đông chặn họng đến sững người.
Vệ Đông khẽ nhếch môi cười lạnh một tiếng: “Chia tay thì miễn bàn, đi làm cũng miễn bàn.”
Lục Tư Viễn: “……”
Thế này thì hoàn toàn không có đường thương lượng, không có khả năng nói chuyện. Hiện giờ cậu chỉ muốn bàn với người này đúng hai chuyện đó, nhưng rõ ràng đối phương chẳng có ý định nghe cậu nói nửa câu.
Lục Tư Viễn phát hiện, đối với người đàn ông này, cậu thật sự hoàn toàn bó tay. Nếu là trước kia, cậu còn có thể nổi giận, đau lòng, quay đầu bỏ đi, mặc kệ tất cả, cũng không đến nỗi bị dồn vào đường cùng như bây giờ. Nhưng kiểu cứng đầu cố chấp đến độc đoán như hiện tại, hoàn toàn muốn giằng co đến cùng, khiến cậu ngoài trừng mắt cũng chẳng biết làm gì.
Anh đã quyết rồi, ý kiến của cậu trong mắt anh chẳng khác gì mớ lời thừa vô nghĩa, như một khối sắt không thấm dầu muối, ngoài trừng mắt ra thì cậu còn có cách nào khác?
“Vệ Đông.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play