“Không chia.” Vệ Đông lạnh lùng phun ra hai chữ, từng chữ như đập mạnh xuống đất.
Lục Tư Viễn lắc đầu, “Vệ Đông, như vậy là tốt cho cả hai.”
“Tôi đếch quan tâm tốt cho ai, nói rồi không chia!”
Lục Tư Viễn nhìn người đàn ông trước mặt, mặt mũi ngang ngược, nói một là một, ánh mắt như muốn ăn người, khẽ thở dài một tiếng: “Sớm muộn gì cũng vậy, hà tất phải thế?”
“Sớm muộn cái quái gì? Lục Tư Viễn, tôi nói rồi, đời này, tôi sẽ dính với em đến chết mới thôi.”
Lục Tư Viễn nhớ lại hôm ở căn hộ, trước khi người này rời đi, anh ta rõ ràng đã đồng ý chia tay. Với tính cách kiêu ngạo và cách làm việc dứt khoát của hắn, đã nói ra thì chắc chắn không dễ gì rút lại. Vậy mà giờ thay đổi 180 độ… Là vì… đứa trẻ kia, đúng không?
“Vệ Đông, về đứa bé đó… anh đừng có áp lực tâm lý. Tôi không phải phụ nữ, sẽ không vì chuyện này mà làm ầm lên. Ban đầu cũng không biết, bây giờ không còn, chẳng khác gì.” Tất cả coi như là giấc mộng, tỉnh rồi thì thôi, qua rồi thì để nó qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play