Lục Tư Viễn nhìn rất lâu, mãi đến khi chắc chắn người đàn ông kia đã thật sự ngủ say, cậu mới khẽ đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt người đó.
Người đàn ông khiến cậu không thể dứt ra được… lại suýt chút nữa khiến cậu vì anh mà có một đứa con.
Nghe thật nực cười, như một trò đùa điên rồ. Thế nhưng cơn đau ở bụng dưới cùng bệnh án trắng mực đen lại tàn nhẫn nhắc nhở cậu rằng, tất cả đều là sự thật. Cơ thể kỳ lạ như quái vật này của cậu… suýt nữa đã mang thai một đứa trẻ.
Là con của người đàn ông này là hạt giống của hắn!
Nếu như… không có cái sự cố kia, nếu phôi thai đó an ổn bám vào cái cơ quan đó… cậu sẽ sinh nó ra sao? Một đứa trẻ mang gen và huyết thống của cả hai người họ, cậu sẽ giữ lại nó không?
Cậu sẽ sao? Cậu không có câu trả lời, cũng không cần thiết phải trả lời một câu hỏi vốn đã không còn giá trị. Bởi đứa trẻ đó, đứa trẻ vốn chẳng có duyên với cậu đã không còn nữa.
Ngay cả khi cậu còn chưa kịp biết đến sự tồn tại của nó, nó đã sớm rời đi, hoàn toàn, triệt để.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT