“Nghe lời, em muốn nói gì thì cứ thử nói đi, thử nói đi, giữ tỉnh táo, tuyệt đối không được ngủ, không được ngủ!” Vệ Đông bế Lục Tư Viễn từ thang máy xuống tầng hầm, đặt cậu lên xe. Nghĩ ngợi một chút vẫn không yên tâm, anh điều chỉnh ghế lái ra tận phía sau, đặt Lục Tư Viễn lên đùi mình, nổ máy rồi lao xe như bay. Vừa lái xe, anh vừa hôn lên má Lục Tư Viễn không ngừng gọi to:
“Nói chuyện với anh! Nói gì cũng được, nói với anh đi! Nói chuyện đi!”
Lỗ tai Lục Tư Viễn vẫn ong ong không dứt, giọng nói mỗi lúc một gấp gáp của Vệ Đông truyền đến khiến cậu cố gắng tập trung tinh thần, giữ cho đầu óc tỉnh táo.
Cơn đau quặn từng đợt nơi bụng khiến hơi thở cậu khi sâu khi cạn, nhưng nhiệt độ cơ thể nóng rực quen thuộc của người đàn ông bên cạnh lại giúp xoa dịu phần nào cơ thể đang run lạnh của cậu. Chỉ là, đau đớn nơi bụng vẫn không hề giảm bớt chút nào.
“Tư Viễn, nghe thấy không? Không được ngủ! Đừng ngủ! Nghe lời, tuyệt đối không được ngủ! Anh đã về rồi, anh về rồi! Em không được có chuyện gì!” Vệ Đông vẫn liên tục nói, liên tục gào lên.
“… Đông Tử…” Mồ hôi lạnh thấm ướt cả tóc, Lục Tư Viễn gọi khẽ, yếu đến mức gió cũng có thể cuốn đi.
“Ừ! Anh đây, anh đây! Em nói đi! Em nói đi!” Vệ Đông lập tức nghiêng người, áp sát tai vào môi cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT