Tài xế không dám nhìn quá lâu vào người đang ngồi phía sau, chỉ lặng lẽ lặp đi lặp lại trong lòng một câu: đừng nghĩ nhiều. Cuối cùng ông cũng không nghĩ thêm gì nữa, ông chỉ cần chuyên tâm lái xe cho tốt, những chuyện khác, có muốn giúp cũng chẳng giúp được gì.
---
Sáng sớm, Lâm Vĩ đã gọi điện cho Vệ Đông. Hôm nay là hội nghị đấu thầu chuyển nhượng đất khu Nam Hưng, dù gì Vệ Đông cũng là phó tổng bên công ty, dắt hắn đi theo ngồi cho “oai” cũng tốt. Dù gì cái thân hình cao to của hắn, không dùng thì thật uổng phí.
Nhưng anh gọi suốt cả buổi sáng, đều chỉ nghe giọng ngọt ngào của tổng đài viên di động lặp đi lặp lại: “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy.”
Mãi đến gần mười giờ, gọi đến công ty mới biết tên kia bay đi Úc công tác lúc mười một giờ.
“Đệt! Mười một giờ bay, mà sáng sớm đã tắt quách máy rồi à?” Lâm Vĩ vừa nghe Trương Tiểu Mặc nói xong đã mắng toáng lên trong điện thoại.
Trương Tiểu Mặc hơi xấu hổ. Bạn của sếp nhìn thì ra dáng người tử tế, sao mỗi lần mở miệng là chẳng có câu nào sạch sẽ vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT