Lục Tư Viễn hất mạnh cánh tay của Vệ Đông ra, xốc chăn nhảy xuống giường, không thèm liếc nhìn anh một cái, lập tức lao ra khỏi phòng ngủ.
Vệ Đông ngẩn ra nhìn ngài đại thị trưởng đột ngột hất tay bỏ đi, trở mình ngồi dậy, thấy cậu đi thẳng ra ngoài, anh nghiến răng, mặt đanh lại, cố gắng nhịn không đuổi theo. Nhìn bóng lưng căng cứng, hai tay siết chặt rời khỏi phòng, cửa đóng lại, anh đột ngột đấm mạnh một phát xuống giường.
Lục Tư Viễn quay người đi vào phòng khách, lấy chăn gối từ trong tủ, tiện tay ném lên giường, lười trải, cuộn người trong chăn, một nửa đắp trên, một nửa lót dưới. Cửa sổ mở toang, rèm cũng không kéo, nhưng cậu chẳng còn sức mà dậy nữa.
Nhắm mắt lại, mặt áp lên gối, cả người như ngâm trong nước lạnh, vừa mệt vừa kiệt sức.
Quả nhiên, không nên dính vào chuyện tình cảm.
Trước đây dù bận đến mấy, mệt đến đâu, trong lòng có đè nén bao nhiêu chuyện đi nữa, cậu cũng chưa từng cảm thấy mệt mỏi đến thế này. Người phụ nữ kia từng làm chuyện như vậy với cậu , cậu cũng chỉ căm hận và oán trách. Nhưng còn người này, lại khiến lòng cậu vừa chua xót vừa đắng cay…
Cậu nghiêng mặt, vùi sâu vào gối, giấu đi vệt ướt nơi khóe mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play