“…Trước đó, bà ta đã tìm ba vài lần, đòi vay tiền, ba không cho một xu nào. Với bà ta, ba đã coi như nhân nghĩa vẹn toàn rồi. Nhưng ba không ngờ bà ta lại có thể điên đến mức… ra tay với chính các con mình…” Lục Minh Đào vốn luôn cho rằng, bọn người trong sòng bạc ngầm vì đòi không được tiền nên mới ra tay bắt cóc hai đứa trẻ. Mãi đến tận bây giờ ông mới biết thủ phạm thật sự bắt cóc hai đứa trẻ, lại chính là mẹ ruột của chúng: Hàn Bích Dao!
Lục Tư Viễn khẽ cúi đầu: “Cho dù lúc đó ba có đưa tiền, kết cục vẫn sẽ như vậy thôi.”
Lục Minh Đào khẽ lắc đầu. Ông biết con trai nói đúng, nhưng vẫn không ngăn được cảm giác tự trách.
“Nhưng… cả hai mũi tiêm heroin đều tiêm vào con, đúng không?”
Lục Tư Viễn khẽ gật đầu: “Tiểu Mẫn còn quá nhỏ.”
Mắt Lục Minh Đào đỏ bừng, răng siết chặt đến vang lên tiếng ken két: “Bà ta… làm sao mà xuống tay được chứ?!”
“Lúc đầu, tên đàn ông kia nói với bà ta rằng, trong ống tiêm chỉ là loại ma túy nhẹ mới nghiên cứu, liều lượng thấp, cùng lắm nghiện nhẹ, vài ngày là cai được. Họ chỉ mới thử nghiệm trên động vật, chưa dùng trên người nên tác dụng không ổn định. Nhưng vì muốn tung ra thị trường sớm, nên cần có người ‘thử nghiệm’, tiện thể trừng phạt bà ta vì đã phản bội và báo cảnh sát.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play