Cho đến khi Lục Tư Viễn hạ bút xuống, ý thức mới dần quay trở lại, lúc này mới thấy người đàn ông đang tựa vào khung cửa nhìn mình. Lục Tư Viễn hơi ngẩn ra:
“Có việc gì à?”
“Không ăn tối à?” Vệ Đông nhìn cậu, trong mắt mang theo vài phần trêu chọc.
Ăn tối? Lục Tư Viễn ngớ người quay đầu, bên ngoài trời đã tối đen, ánh đèn trong phòng đủ sáng khiến cậu mải mê đến mức không nhận ra.
Lục Tư Viễn tiện tay đặt giấy bút lên bàn trà, đứng dậy đi vào bếp.
Chỉ đến khi vo gạo cho vào nồi, rau ngâm trong bồn, cậu mới sực nhớ điều gì đó. Quay đầu nhìn đồng hồ — bảy giờ rưỡi. Do trời mưa lại vào mùa đông nên tối sớm, nhưng tính ra từ lúc ăn đĩa mì Ý kia đến giờ, mới chưa đầy ba tiếng chứ mấy?
Quay đầu lại, thấy người đàn ông kia đang ngậm điếu thuốc ngồi xổm trong phòng khách lục lọi tủ đồ chơi game, bày biện, kết nối dây dợ đâu vào đấy, ngồi khoanh chân trên sàn, vừa châm thuốc vừa bắt đầu chơi game. Khóe mắt Lục Tư Viễn hơi giật giật, cậu tưởng đây là một căn hộ nghỉ dưỡng cho thuê kiểu hưởng thụ cơ mà? Xem ra cậu đã nhầm, tên nhà giàu mới nổi này chẳng phải quý tộc gì, chỉ là một đứa trẻ to xác chơi bời thành tinh thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT