“Ừ, nhớ rồi, nhớ rồi.” Thím La quay lại phòng “Thiếu gia hôm nay chắc không đi làm đâu nhỉ? Khó khăn lắm mới chịu về nhà ngủ một đêm, hôm nay phải nấu canh bồi bổ cho cậu ấy mới được.”
“Phải ra chợ hả...?”
“Ừ, đi mua mấy con cá về hầm canh...”
Hai vợ chồng vừa nói vừa chuẩn bị, hoàn toàn không hay biết rằng người vừa bước vào nhà đã quay ra, mang theo cả cậu thiếu gia “khó khăn lắm mới về nhà ngủ một đêm” kia đi mất…
Vệ Đông giúp Lục Tư Viễn quấn lại áo ngủ cẩn thận, nhìn người ở hàng ghế sau thỉnh thoảng co rút, cuộn người lại, lông mày anh không tự giác nhíu chặt. Anh nghiêng đầu, liếc ánh sáng le lói xuyên qua khe hở tường hoa, khởi động xe, quay đầu rời khỏi Thanh Việt Đài.
Xe chạy khỏi Thanh Việt Đài, không đi vào tuyến cao tốc dẫn về trung tâm thành phố, mà quẹo sang hướng ngược lại.
Lục Tư Viễn mệt mỏi đến cực hạn, nằm sấp trên ghế sau, không nhúc nhích, ý thức mơ hồ nhưng không dám ngủ thiếp đi. Thỉnh thoảng mở mắt một khe nhỏ nhìn người đàn ông ngồi trước tay lái, rồi lại nhắm mắt, cố giữ chút tỉnh táo, cậu không muốn để bị bế vào nhà ngay trước ống kính camera ở khu căn hộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT