Lục Tư Viễn hơi rướn cổ qua vai Vệ Đông để nhìn tình hình trong nhà, kết quả mới liếc được một góc sô pha, người đàn ông phía trước đột nhiên quay người lại, cúi xuống, trực tiếp bế cậu lên ngang người.
Bị bế bổng khỏi mặt đất đột ngột, Lục Tư Viễn kêu khẽ một tiếng rồi ôm lấy cổ người đàn ông, để ổn định bản thân trước sự bất ngờ này. Đến khi giữ được thăng bằng, cậu mới phản ứng lại là mình vừa bị người đàn ông kia bế lên trong một tư thế đầy mờ ám, lập tức bắt đầu giãy giụa.
Với lòng tự tôn của Thị trưởng Lục, cậu không thể chấp nhận việc bị một người đàn ông khác bế như vậy, cho dù người đó là Vệ Đông cũng không được.
“Đừng nhúc nhích.” Vệ Đông vừa ôm cậu vừa quát khẽ, vừa đi về phía phòng ngủ.
“...Tôi tự đi được.” Cậu không thoải mái mà cụp mắt xuống, động tác giãy giụa vẫn không dừng.
“Tôi bảo đừng động đậy!” Vệ Đông trừng mắt, giọng cũng to hơn, dấu hiệu của việc sắp hết kiên nhẫn.
Động tác giãy giụa của Lục Tư Viễn khựng lại, con ngươi co rút nhẹ, tuy không cam lòng nhưng vẫn buộc phải dừng lại. Với những lời cảnh cáo hay uy hiếp từ người đàn ông này, Thị trưởng Lục sau vài lần chịu thiệt đã biết điều hơn. Vì nếu không biết điều, cuối cùng người chịu khổ vẫn chỉ là mình. Chuyện này, cậu đã nếm trải quá đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT