Lúc này, Thất Thúc Công bước ra giữa đám đông, hướng về thôn dân mà rằng:
“Chư vị hương thân, mấy ngày gần đây đều gặp phải mãnh hổ, bọn ta cũng vì thế mà chịu liên lụy”.
Ai chẳng phải thế? Sói, hổ dữ, gấu đen, gấu trắng, thứ gì cũng chạm mặt, lần tới không biết là yêu nghiệt nào, Mãng Sơn này chẳng khác nào tử địa!
“Tuy rằng bọn ta trải qua hiểm nguy lớn lao, song cuối cùng cũng bình an vô sự vượt qua “Thất Thúc Công đảo mắt nhìn người trong thôn Từ gia nay đã tụ tập chỉnh tề, trong lòng thở phào nhẹ nhõm — Hảo a, hảo a, khẳng định là tổ tiên phù hộ.
Nhưng Đào quả phụ lại mang lòng bất mãn. Nói gì là bình an vô sự, chẳng qua là bởi vì nhà ta vốn chẳng phải người trong thôn, nên mới gặp phải chuyện chẳng lành. Phúc Minh nhà ta, tay bị phế mất rồi!
Một bụng oán khí nghẹn nơi ngực, song không dám mở miệng nói rõ. Trong thôn hiện giờ lại rộ lên lời đồn, bảo rằng nhà ta nhất định làm chuyện trái đạo, nên mới bị thiên tai giáng họa. Bằng không, sao kẻ bị thương đều là người nhà ta?
Tức giận đến nỗi Đào quả phụ suýt mắng loạn, may mà con dâu nhanh tay bịt miệng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play