Chờ mọi người tề tụ đông đủ, thôn trưởng cùng mấy vị tộc lão chậm rãi bước lên trước.
“Chư vị hương thân, đêm nay chủ yếu là để bàn việc lộ trình.” Thôn trưởng dừng lại giây lát, rồi trầm giọng nói, “Ban ngày đi đường quá chậm, ngày mai phải tăng tốc gấp bội.”
Vừa nghe xong lời ấy, bên dưới liền dấy lên một trận xôn xao, thôn dân kinh ngạc trố mắt nhìn nhau, không dám tin lời thôn trưởng vừa thốt.
Đây mà còn gọi là chậm? Thôn trưởng à, chứ cái gì mới gọi là nhanh?
“Thôn trưởng, ta có ý kiến. Ban ngày hầu như không nghỉ lấy một khắc, sao lại bảo là chậm được?” Người cất tiếng là Mao Thất. Phía sau tóc hắn như bùng nổ, vàng óng rực rỡ như Kim Mao Sư Vương, trông cực kỳ chướng mắt.
“Nhanh? Nhìn các ngươi xem, chẳng khác nào bị cụt chân, lê từng bước như rùa bò. Dù phía trước có vàng ròng, e rằng cũng chẳng nhặt nổi!” Thôn trưởng nghiêm giọng trách mắng, “Một ngày không đi được mấy dặm, cứ thế mà lần lựa, bao giờ mới ra khỏi Mãng Sơn đây?”
“Không phải vậy đâu thôn trưởng. Chúng ta cũng đã cố lắm rồi, nhưng đồ đạc quá nhiều, không thể so với tay không mà đi được.” Một người thôn dân không phục, nhảy ra cãi lại. Nhà nghèo tới nỗi tan nát, vậy mà vẫn gom góp được bao nhiêu đồ mang theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT