Từ khi có xà cạp hỗ trợ, việc đi đường bớt phần khổ cực, bà con trong thôn rối rít cảm tạ Từ Phúc Hưng. Gã ngốc to xác cười toe toét, nhe răng lộ nướu, trong lòng hãnh diện vô cùng.
Giữa trưa xuất phát, trời nắng như thiêu, ai nấy mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, tay chống lưng mà bước. Dấu chân in dày đặc trên đường mòn, già yếu cần người trẻ dìu, trẻ nhỏ thì dựa vào người lớn. Đoàn người lặng lẽ nối đuôi nhau, gian nan mà tiến bước.
Minh Châu lại bắt đầu gây chuyện, hết than khổ lại than mệt, định bụng đòi Tạ Chùy Tử cõng mình, khổ nỗi Tạ Chùy Tử vóc người gầy nhỏ, còn nàng thì tròn trịa, dẫu có lòng cũng lực bất tòng tâm. Cầu tới Từ lão đại cũng vô ích, xe tay không kéo nổi nàng. Nàng lò dò tới chỗ nương tìm an ủi, liền bị Trình Cố Khanh mắng cho một trận, may mắn nhà mình đi cuối đoàn, nếu không người trong thôn thấy được bộ dạng này của nàng, e ảnh hưởng đến chuyện Xuân Nha kiếm tấm chồng. Trong nhà chỉ có một mình Xuân Nha là cháu gái, lại nghe người ta hay bảo cháu gái giống cô, chẳng may bị hiểu lầm thì nguy.
Không còn cách nào, Minh Châu đành cắn răng dựa vào Tạ Chùy Tử, ráng sức mà bước tiếp.
Bảo Châu thấy không nổi, liền buột miệng mắng:
“Tiểu muội à, làm con gái thì đã lười, giờ làm nương rồi lại càng lười! Ngày thường bảo ngươi giảm cân không nghe, giờ thì chịu tội đi, chỉ biết ăn với ngủ.”
Minh Châu nghe vậy, càng thêm ấm ức, rưng rưng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT