Thôn trưởng cùng các vị tộc lão trong nhóm dẫn đầu ngồi họp bàn, lại hỏi Trình Cố Khanh vì sao lại quen biết mẹ con Nha Đản nương.
Trình Cố Khanh thẳng thắn kể lại chuyện trước đây lỡ tay đánh chết gà trống nhà họ, khiến cả đám tộc lão không khỏi trợn trắng mắt.
“Biết ngay, tay chân nhiều là phiền phức nhiều!” – Một người lầm bầm, giọng chẳng mấy dễ chịu.
“Giờ thì sao, mang theo hay không mang? Hai mẹ con đó đâu phải dễ dắt, chỉ thêm gánh nặng.” – Một vị lão nhân thở dài, trong lòng vẫn còn do dự. Nha Đản nương thì khác với Từ lão đầu và Hứa đại phu, không có sức làm, chẳng thể giúp việc nặng.
“Nhưng nếu bỏ lại, Từ gia thôn chúng ta há chẳng phải là kẻ vô tình, vô nghĩa?” – Một vị khác tiếp lời, giọng đầy mâu thuẫn.
Trình Cố Khanh bèn khéo léo đẩy vấn đề về cho thôn trưởng:
“Thôn trưởng thấy sao? Dù sao người cầm đầu là ông, thôn trưởng cũng là quan của Từ gia thôn.”
Thôn trưởng bèn xoay sang hỏi đứa cháu đích tôn:
“Húc Nhi, cháu thấy thế nào?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play