“Trình nương tử, sao ngươi lại ở đây?” Từ trong bụi cây sau lưng căn nhà đất, một hán tử lấm lem đất bùn thò đầu ra, chính là con trai trưởng của Từ lão đầu – Từ Đại Ngưu.
“Nha Đản, ngươi khóc cái gì thế?” Từ Đại Ngưu chau mày nghi hoặc, sao Trình nương tử lại đang dây dưa với tiểu oa tử kia?
“Đại Ngưu thúc… cái này… cái này…” Nha Đản vừa khóc vừa chỉ tay về phía Trình Cố Khanh, không biết nên gọi nàng là gì, chỉ cảm thấy nàng vừa dữ vừa tàn nhẫn, vì một con gà mà chẳng nể nang ai: “Đây là người xấu! Trộm mất Đại Hoàng của ta rồi giết chết nó luôn!”
Từ Đại Ngưu nhìn con gà trống chết trong tay Nha Đản, lại quay đầu nhìn Trình Cố Khanh. Chẳng lẽ Trình nương tử lại đi bắt nạt một đứa trẻ con?
“Đại Ngưu, ta thấy bên vệ đường có con gà, tưởng gà rừng, nên mới định bắt đem về cho mọi người trong thôn thêm chút đồ ăn. Không ngờ đó là gà của tiểu oa tử này.” Trình Cố Khanh vội giải thích, không thể để người khác tưởng mình là phường trộm cắp, làm hỏng thanh danh bản thân.
“Ta đã bồi cho nó nửa phân bạc, vậy mà nó không chịu, cứ khóc mãi không thôi.”
“À, ra là thế. Việc gì phải bồi tới nửa phân bạc, trăm đồng tiền là được rồi.” Từ Đại Ngưu thầm nghĩ: Đứa nhỏ này thật tính toán, rõ ràng là muốn kiếm chác thêm.
“Nha Đản, đừng khóc nữa, bồi tiền là xong, ngươi mau về nhà đi, nương ngươi mà về, lại cho ngươi một trận đấy.” Nói rồi, Đại Ngưu liền lấy một góc nửa phân bạc Trình Cố Khanh đưa, độ bạc ấy cũng vừa cỡ trăm đồng tiền, dúi cho Nha Đản.
“Ta không cần bạc! Ta muốn Đại Hoàng! Đại Ngưu thúc, ngươi cũng là người xấu!” Nha Đản thấy người cùng thôn lại không bênh mình, mà còn hùa theo người ngoài ức hiếp, khóc càng thảm thiết, ngồi bệt dưới đất, lăn qua lăn lại ăn vạ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT