Hứa đại phu gọi con trai cả đến hỗ trợ châm cứu. Ông nói một cách ôn hòa: "Không có gì đáng ngại, châm cứu trước, rồi uống một ít thuốc. Có lẽ cháu bị cảm lạnh nên mới tiêu chảy."
Bà Phan nghe Hứa đại phu chẩn đoán, chợt tỉnh ngộ: Hai ngày trước, cháu bà chơi trốn tìm với mấy đứa trẻ ở giếng nước, quần áo còn ướt đã kêu buồn ngủ. Ôi trời, lúc đó bà không thấy, đến khi nó tỉnh mới phát hiện chăn bị ướt. Hỏi thì mới biết. Bà Phan hối hận vì đã không trông cháu cẩn thận. Bà biết ơn nói: "Cảm ơn đại phu, cảm ơn đại phu."
Hứa đại phu vẫy tay, gọi người tiếp theo tới.
Có một số người lớn tuổi, bị bệnh kinh niên. Hứa đại phu nói thẳng: "Này ông cụ, đây là bệnh cũ, không khỏi hẳn được, chỉ có thể từ từ điều trị. Ông sang bên kia xếp hàng, tôi bảo họ giúp ông châm cứu, sẽ dễ chịu hơn. Nhớ kỹ, sau này phải dưỡng sức thật tốt, đừng lao động quá sức."
Nhưng không lao động quá sức thì sao được? Nhà nghèo, quanh năm làm việc vất vả, đến khi già thì bệnh tật lại phát ra. Muốn khỏi hẳn là điều không thể.
Hứa đại phu dặn Lô Căn dạy một số động tác giúp thư giãn, làm cho các ông cụ học theo.
Có một người đàn ông mấy ngày trước đào đất, bị cuốc vào chân. Anh ta đau đớn nói: "Hứa đại phu, giúp tôi xem cẳng chân với, đau quá!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT