Hồ thị tức giận đến muốn dậm chân. Đây không phải con dâu nhà bà, cũng không ăn gạo nhà bà. Hơn nữa, những gì ta ăn là do bà thường xuyên đến nhà ta xin đấy! Cảm xúc càng thêm kích động, một khi đã kích động, sức lực trào dâng, đầu đứa trẻ lại nhô ra một chút nữa.
Mã tiên bà mừng rỡ kêu lên: “Bà nội Cúc Hoa, mắng nữa đi, mắng nữa đi!” Mắng hay lắm, bà xem, Hồ thị có sức lực rồi!
Phu nhân trưởng thôn và Mã tiên bà căng hai chân Hồ thị ra, đang bận rộn đỡ đẻ. Bà bà Đinh thị phản ứng lại, thấy đứa trẻ đã nhô ra một chút, thầm gọi Tiền bà tử phát huy bản sắc, mắng không tiếc lời.
Tiền bà tử rất nhiệt tình. Hồ thị càng cãi, bà ta càng mắng hăng say. Đã lâu rồi không được thoải mái chửi bới như vậy. Trước đây ở thôn, bà ta cãi nhau với trời, cãi nhau với đất, cãi nhau với hàng xóm.
Từ lúc chạy nạn, mỗi lời nói, hành động đều bị trưởng thôn quản chế, còn bị cái gọi là đội trưởng an ninh Trình góa phụ quản lý. Bị hai người kìm kẹp, muốn mắng đồ phá của trong nhà cũng phải lén lút, không dám làm ồn.
Đặc biệt là Trình góa phụ. Từ khi mượn bà ấy 8 lạng bạc, nó cứ như một câu thần chú. Mỗi khi định cãi vài câu, lại có tiếng 8 lạng, 8 lạng, 8 lạng… vang bên tai. Người ở dưới mái hiên phải cúi đầu. Chỉ có thể nhẫn nhịn, chờ khi nào an cư lạc nghiệp, trả lại tiền mới được giải thoát.
“Hồ thị, cái đồ tiện nhân nhà mày, mau đẻ nhanh lên. Nếu không đẻ được, tao sẽ thay đại bá mày đuổi mày đi! Đồ phá của, đồ gây chuyện. Người khác sinh con, mày cũng sinh con. Sao mày lại quý giá thế! Ăn nhiều bột mì tinh của nhà Từ tao thế này. Hừ! Vừa rồi còn ăn trứng gà, bột mì. Khặc! Lẽ ra nên cho Kim Bảo nhà tao ăn. Cho mày ăn mà không đẻ được. Nếu mày không đẻ, mau nhổ ra!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play