Một đêm không mơ mộng, đúng 4 giờ sáng, mọi người lại lên đường. Từ lão đại hô to một tiếng: "Đi!" Bà con hối hả bước theo, trật tự đi về phía trước.
Có lẽ trời còn tối, các nhóm nạn dân vẫn đang trong giấc ngủ. Đoàn người thôn Từ gia cứ thế đi qua, không gặp bất kỳ ai trên đường.
Đến khi trời sáng, họ bắt đầu thấy lác đác vài người phía trước, phía sau và cả hai bên. Nạn dân ngày càng đông, đoàn người 500-600 người của thôn Từ gia chìm trong đám đông.
Đi từ sáng sớm đến tối mịt, nấu một bữa ăn cả ngày. Họ liên tục đi đường. Trên đường, họ đi qua những ngôi làng nhỏ trống không, ván cửa cũng bị tháo ra để làm củi đốt. Thỉnh thoảng, họ thấy những thi thể nằm trên đường. Có người mới chết, có người đã bị động vật ăn rữa nát.
Những người đã quen với cảnh tượng này thì đi qua như không thấy, còn những người chưa quen thì âm thầm rơi lệ, cố gắng bước đi. Những đứa trẻ ngồi trong xe được chăn phủ kín, không nhìn thấy bên ngoài, cảm xúc ổn định.
Những đứa lớn hơn như Xuân Nha thì được cha mẹ dìu đi, khó khăn lắm mới tránh được. Có nhiều lần, trẻ con sợ hãi, buổi tối bị sốt. May mà có Hứa đại phu, may mà lần trước còn mua được thuốc hạ sốt, cuối cùng cũng vượt qua được.
Hỏi thôn trưởng, ông nói còn 2 ngày nữa là đến phủ Vân Châu. Bà con hân hoan nhảy nhót, ăn lương khô mà cảm giác ngon như cơm trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play