Sau một giấc ngủ, cả thôn lại tiếp tục lên đường. Mọi người nhanh chóng thu dọn hành lý, đẩy xe, bước đi sát nhau, tiến về phía trước.
Mùa hè nóng như thiêu, mặt trời gay gắt. Đi được một đoạn lại phải uống một ngụm nước. Thôn trưởng liên tục nhắc nhở phải tiết kiệm nước, lo sợ phía trước cạn nước, đến lúc đó không phải chết đói mà là chết khát.
Khi trời sáng rõ, số nạn dân trên đường ngày càng nhiều. Có người đi một mình, có gia đình đi cùng nhau, cũng có cả một thôn cùng chạy nạn.
Thôn Từ gia gặp vài nhóm người của các thôn khác. Họ cử người đến hỏi thăm, nhưng không thu được nhiều tin tức. Mọi người đều mờ mịt, không có mục đích rõ ràng, chỉ biết là phải đến Vân Châu phủ. Còn đến đó rồi sẽ ra sao, không ai biết.
Hoàng Mao Thất được lão đại giao nhiệm vụ, trùm kín đầu, len lỏi vào đám đông để lan truyền tin tức: "Có quan binh sát người lấy công."
Anh ta tự biến mình thành người sống sót, tỏ vẻ căm phẫn, nói rằng "vạn vật như sô cẩu, trời đất bất nhân, triều đình bại hoại."
Điều này khiến nạn dân hoang mang, sợ hãi, lo mình sẽ là người tiếp theo bị quan phủ giết hại, nên càng đi nhanh hơn. Sở dĩ phải trùm đầu là vì mái tóc vàng của Hoàng Mao Thất quá nổi bật, không thể không ngụy trang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT