Tạm biệt mọi người, Trình Cố Khanh cầm con dao mổ lợn lên đường trong đêm. Trên núi lớn đi vòng vèo 3 ngày, giờ quay về đi đường thẳng, ít nhất cũng phải mất một ngày một đêm.
Nửa đêm, nhờ ánh trăng mà vẫn có thể thấy rõ đường đi. Chỉ là nơi hoang sơn dã lĩnh, một mình một người, đi giữa chốn đồng không mông quạnh. Nghĩ lại cũng thấy kích thích.
Đi đường không khó lắm, cây cối trong rừng vì thiếu nước mà thưa thớt, lá cây khô vàng. Động vật hiếm thấy, có lẽ chúng cũng đi tránh nạn rồi. Trực giác của động vật về tai họa thường nhạy bén hơn con người.
Trình Cố Khanh không dám dừng lại. Nhìn thấy những sợi dây thừng làm dấu, lòng nàng yên tâm. Không đi nhầm đường, tốc độ không chậm.
Đi được khoảng 3 canh giờ, trời đã sáng hẳn. Nàng ăn vội vài miếng quả hạch, bụng no rồi lại tiếp tục lên đường.
Từ lúc hừng đông đi mãi đến trời tối, con đường dần trở nên quen thuộc. Bỗng nhiên, một con thỏ xám to nhảy ra.
Ơ…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT