Tỉnh giấc sau một đêm, trời còn chưa hừng đông, thôn dân đã bắt đầu lên đường.
“Đi thôi!” – Từ lão đại quát một tiếng vang dội, các hương thân lập tức tụ tập, bụi đất tung mù trời.
Trình Cố Khanh ngẩng cao đầu, bước đi ở phía trước, dẫn dắt dân làng tìm nơi an thân, tìm ánh sáng của hy vọng.
Lác đác có vài nhóm nạn dân cũng tranh thủ lúc sớm mà lên đường. Khi vừa thấy bóng người Từ gia thôn, bọn họ như chim hoảng sợ, vội trốn cả vào rừng cây.
Hắc hắc, đừng sợ, bọn ta chẳng có ác ý gì đâu.
Đi sớm thì đường cũng đi nhanh hơn. Thời gian trôi qua từng khắc, Từ lão đại hô một tiếng dừng. Lúc này, mặt trời đã chói chang giữa trưa, cần ăn lót dạ, uống chút nước và nghỉ ngơi.
Hoàng Sơn Tử tìm được chỗ nghỉ bên một con suối nhỏ. Nhìn dáng dấp, có lẽ chính là con suối hôm qua; nước cạn nhưng dòng dài. Hai bên bờ đã tụ tập nhiều nạn dân, ai cũng chuẩn bị bổ sung sức lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT