Thôn trưởng đảo mắt nhìn quanh, đoạn gật đầu, chậm rãi nói: -“Lần này, ta đặc biệt muốn biểu dương một người — Đào thị, nương của Phúc Minh.”
Lời vừa dứt, đám hương thân lập tức xôn xao, sửng sốt hô lên: -“Cái gì? Là Đào quả phụ ư? Ta không phục!”
“Gì cơ? Là ta sao?” -Đào quả phụ nghe xong liền ngẩn người, chẳng thể tin nổi tai mình. Làm sao thôn trưởng lại khen ngợi ta chứ? Rốt cuộc ta đã làm gì?
“Cái gì? Nương của ta?” Từ Phúc Minh cũng kinh ngạc nhìn về phía mẫu thân: “Nương rốt cuộc đã làm gì vậy?”
Thôn trưởng thấy mọi người bất mãn bèn chậm rãi giải thích: “Đào thị thân là nữ tử yếu đuối, chẳng chút do dự, cầm lấy gậy gỗ mà liều mạng với bọn cướp. Không những khiến tên cướp bị thương tật, bản thân nàng còn bình an vô sự, lại bảo vệ được hài tử.”
“Điều này, ta mong rằng dân Từ gia thôn, bất kể nam nữ, già trẻ, yếu hay mạnh — hễ gặp chuyện, hãy dũng cảm tiến lên, chém giết mới có thể mở được con đường sống.”
Kỳ thực chính mắt thôn trưởng cũng chứng kiến cảnh đó. Đào quả phụ khi ấy không hề sợ chết, một lòng liều mình đối đầu cường địch. Dù là xuất phát từ tư tâm hay vô tư, loại khí cốt ấy chính là thứ mà người Từ gia thôn cần phải có, phải dứt khoát và quyết liệt, mới mong tồn tại trong loạn thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play