Trong thôn bàn bạc hồi lâu, cuối cùng quyết định cho cả đoàn người dừng chân nghỉ ngơi tại chỗ, đồng thời cử người xuống núi dò hỏi tình hình.
Số người xuống núi không nên quá nhiều, kẻo khiến người ta nghi ngờ là sơn phỉ. Suy tới tính lui, người đi dò xét phải là kẻ thông minh lanh lợi, miệng lưỡi lanh lẹ, từng trải sự đời, lại có vẻ ngoài nhã nhặn dễ khiến người ta sinh thiện cảm. Vậy nên, không ai khác ngoài Từ tú tài.
Dẫu rằng đường chạy nạn khiến đầu bù tóc rối, mặt mũi lấm lem, nhưng chỉ cần chải chuốt lại một chút, khí chất thư sinh của Từ tú tài liền hiện rõ: nho nhã, lễ độ, thoáng nhìn đã biết người có học.
Tiếp đến, cần thêm vài người khỏe mạnh theo hộ tống. Dưới chân núi hiểm nguy, nếu để người ta thấy bọn họ đơn bạc yếu thế, e sẽ sinh lòng tà. Thế nên, phải có người giỏi võ, sức lực dồi dào. Chuyện này, không thể không nhắc đến Từ lão đại.
Toàn thôn nếu nói ai khỏe nhất, lực tay mạnh nhất, giỏi nghề mổ heo nhất, thì hắn nhận đệ nhị, chẳng ai dám tranh đệ nhất.
Một người làm hộ vệ e là không đủ, cần thêm một người nữa. Tộc lão trong thôn đưa mắt nhìn quanh, ai nấy đều đói lả, ốm yếu hom hem, mặt chuột tai khỉ, nhìn mà chán nản.
“Gọi Mỹ Kiều đi cùng.” Rốt cuộc vẫn là Mỹ Kiều khiến người ta vừa mắt, nhìn thế nào cũng thấy đáng tin. Có nàng theo bên cạnh, liền sinh cảm giác an toàn. Huống hồ nàng vốn hay gặp may, thường khiến người ta bất ngờ, dẫu có gặp hung hiểm, cũng có thể hóa lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT