Trần Tân Vân gật đầu: "Đúng vậy, và phải nhanh nữa, mẹ tôi không còn nhiều thời gian."
Nghe xong, Bạch Miên không nói thêm gì, đưa tay bắt mạch cho Trần Tân Vân. Trong lúc cô bắt mạch, Trần Tân Vân đặt bức ảnh lên bàn. Hạ Mang hóng hớt về bức ảnh:
"Wow, nhìn là biết ảnh thời đó rồi, đã ngả vàng hết cả. Cậu trai cao ráo ở hàng đầu tiên này trông được đấy, cao ráo gầy gò, mặc áo trắng, hồi đó chắc là hotboy của trường nhỉ? Mối tình đầu của mẹ chị có phải là ông ấy không?"
Trần Tân Vân lắc đầu: "Không phải ông ấy. Ông ấy sau này ở lại làng tôi làm trưởng thôn. Bức ảnh này chính là do ông ấy đưa cho tôi. Theo lời mẹ tôi kể, mối tình đầu đó cuối cùng đã rời làng đi lập nghiệp."
"Tôi đã hỏi trưởng thôn, có biết mối tình đầu của mẹ tôi là ai không, nhưng lạ thay, trưởng thôn nói mẹ tôi căn bản chưa từng yêu đương. Ông ấy nhớ mẹ tôi hồi đi học rất hướng nội, hầu như không nói chuyện với con trai trong lớp, đừng nói là yêu đương."
Nói đến đây, Trần Tân Vân thở dài: "Haizz, các cô nói xem, ước nguyện này của mẹ tôi chẳng phải đang làm khổ tôi sao? Lứa bạn học năm đó của bà ấy đều đã sáu mươi tuổi rồi, có người còn không còn trên đời nữa. Dù còn sống, người ta cũng có vợ có chồng rồi. Giả sử mối tình đầu có vợ, liệu vợ người ta có đồng ý cho chồng đến gặp mẹ tôi không?"
Cô ấy buồn rầu nói: "Lúc tôi về làng, trưởng thôn thấy tôi hiếu thảo, đã giúp tôi hỏi thăm nhiều nơi, hỏi được thông tin liên lạc của các bạn học nam năm đó, viết ra giấy cho tôi. Tôi đã gọi điện cho từng người, kết quả ai cũng nói không quen mẹ tôi. Xem ra mẹ tôi hồi đó thật sự rất ít người để ý, haizz, làm tôi ngại chết đi được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play