Mễ Tiểu Cầm lập tức xua tay nói: "Không liên quan đến tôi! Chuyện này tôi hoàn toàn không biết, không phải tôi làm, tôi mơ hồ cảm thấy chiều cao của Lạc Lạc có hơi chậm phát triển, nhưng tôi nghĩ đó là do con bé giảm cân, nên tôi không nghĩ nhiều. Không ngờ lại bị người ta tiêm thuốc, tôi có tàn nhẫn đến mấy cũng không tiêm thuốc cho con bé, ai mà lại độc ác như vậy chứ –"
Cô nói đến đây, đột nhiên im bặt. Rõ ràng, nếu chuyện này không phải cô làm, vậy thì chỉ có thể là chồng cô làm, dù sao thì không thể nào có một người ngoài đưa đứa bé đi bệnh viện tiêm thuốc, như vậy bác sĩ cũng sẽ không đồng ý.
Hạ Mang nhỏ giọng: "Thảo nào anh ta phải tìm nhà vệ sinh trước, hóa ra là muốn chuồn êm."
Mọi người đều nhìn về phía cửa nhà vệ sinh. Mễ Tiểu Cầm chống nạnh lớn tiếng gọi: "Tên họ Tần kia, anh mau cút ra đây! Anh có phải đã lén lút đưa con bé đi tiêm thuốc không? Lại còn giấu tôi, anh xem, bây giờ bị Bạch Đại sư tính ra hết rồi, đồ mất mặt, đúng là đồng đội heo, đợi về nhà tôi không tha cho anh đâu!"
Cửa nhà vệ sinh khóa chặt, bên trong im phăng phắc, Tần Tuấn Phong im lặng như chết.
Không nhận được hồi đáp, Mễ Tiểu Cầm có chút mất mặt, lại gào lên: "Anh bị điếc hay sao vậy? Mau cút ra đây đi chứ, tung tích của con bé còn chưa tìm thấy, anh không phải là đi vệ sinh rồi rớt xuống bồn cầu rồi chứ?"
Bên trong vẫn không có tiếng động, mọi người đều thấy có chút kỳ lạ. Què ca tiến lên gõ cửa, không ai trả lời, anh ta thử vặn tay nắm cửa, cửa đã bị khóa trái, không nhúc nhích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play