"Ba năm trước, thọ nguyên của ta đã chẳng còn bao nhiêu, bởi vậy mới không muốn nhận con làm đồ đệ, sợ lại sớm rời xa con, chỉ thêm vướng bận và đau buồn.
Cũng vì thế mà mấy năm nay ở huyện Phù Thủy, ta vẫn luôn giữ mình, cùng người nơi này chỉ là giao tình nhạt như nước, không kết sâu duyên tình."
Hoa bà bà nhìn đồ đệ đầy vẻ hoang mang, "Ta biết con muốn hỏi gì, sư phụ sẽ không giấu con, người khiến ta hạ quyết tâm nhận con làm đồ đệ chính là phụ thân con."
"Phụ thân?" Tống Ngọc Thiện kinh ngạc, không nghĩ tới lại là đáp án này.
Hoa bà bà gật đầu: "Con có một người phụ thân rất tốt. Trước lễ cập kê, chính là ông ấy tới gõ cửa cầu ta, nói con muốn lập nữ hộ, tạm thời không kết hôn, hy vọng ta nhận con làm đồ đệ, truyền thụ thuật pháp phòng thân. Nếu ta không đồng ý, liền chỉ còn cách đem phần lớn gia sản phân tán, chỉ mong đổi lấy bình an cho con. Nghĩ đến con không còn đường lui, vi sư mới mềm lòng, nhận con làm đồ đệ."
"May mắn có sư phụ tương trợ, bằng không sản nghiệp Tống gia cũng đã khó mà giữ yên." Tống Ngọc Thiện vô cùng cảm kích, bà bà đã che chở nàng rất nhiều.
"Con giờ đã là tu sĩ Thối Thể Cảnh Hậu Kỳ, côn pháp cũng đã tiểu thành. Trong huyện này đã chẳng còn kẻ nào có thể làm đối thủ của con. Nếu có kẻ tới cửa khiêu khích, cứ việc đánh trả. Ngàn vạn lần đừng xem thường ác ý của con người, dù họ trông có vẻ yếu ớt hơn con rất nhiều, bất cứ lúc nào cũng đừng lơi là cảnh giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT