"Sư phụ, người nói gì vậy? Người mới bảy mươi lăm tuổi, Thối Thể Kỳ thọ được trăm tuổi, người ăn nhiều trứng ngỗng vào, dưỡng thân thể thật tốt, biết đâu còn có thể sống thọ đến bằng hai ba đời con vậy!" Tống Ngọc Thiện nói.
Bà bà bề ngoài trông có vẻ ốm yếu, thực chất thân thể cường kiện lắm, ở huyện Phù Thủy này chẳng ai đánh lại bà bà cầm gậy quải trượng đâu!
Hoa bà bà mỉm cười, không phản bác, chỉ múc thêm vài muỗng trứng hấp cho nàng.
"Mau ăn đi. Ăn xong thì theo ta học 《Tật Phong Côn Pháp》, càng sớm có năng lực tự bảo vệ mình thì càng tốt." Hoa bà bà nói.
Tống Ngọc Thiện nghe vậy gật đầu: "Sư phụ, con đã mong chờ ngày này từ lâu rồi, chỉ là, hôm nay con tiến giai xong, không khống chế được lực, cây trúc côn này..."
Hoa bà bà nhìn thấy trúc côn đã nứt toác đầu thành tám nhánh, bất đắc dĩ nói: "Lát nữa lại vào rừng trúc chặt một cây khác, lần này chọn cây nào có tuổi đời lâu hơn một chút."
Tiếng khóc than ngoài tiệm chẳng hề ảnh hưởng đến một già một trẻ dùng bữa luyện côn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT