Phó quan càng nói càng kích động: “Trưởng quan, chúng ta chi bằng trở về đi, tôi tình nguyện cầm dao chém quái vật, còn hơn phải chịu sự ấm ức này.”
Quan địa phương ngồi xổm trên mặt đất, trông như đã lâu không được nghỉ ngơi, tròng trắng mắt đầy những sợi máu đỏ, hốc mắt thâm quầng, râu ria lởm chởm trên mặt.
Hắn ngước mắt liếc nhìn phó quan một cái, giọng nhàn nhạt: “Ngươi là cấp A, có trang bị hay không cũng không thành vấn đề, dù chỉ cầm một con dao cũng có thể đánh ngang ngửa với quái vật. Còn những người khác thì sao?”
Phó quan nghẹn lời.
Quan địa phương đỡ trán, cười khổ không thôi: “Quái vật càng ngày càng mạnh, quân đội biên giới dần dần không thể ngăn cản được nữa, chỉ trong chưa đầy một năm, đã có gần một nửa người chết!”
“Nhất định phải báo cáo việc này cho Bệ hạ, dù dùng cách nào cũng phải có được quân phí, bằng không sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện lớn, đến lúc đó e là cả Đế quốc cũng sẽ bị liên lụy.”
Phó quan mím môi, lặng lẽ đấm một cú vào tường, vò đầu bứt tóc đầy vẻ chán nản: “Nhưng mỗi lần báo cáo đều chìm vào quên lãng, tìm đến bộ tài chính thì chết sống không chịu cấp tiền, từ lần trước va chạm với Thái tử, giờ ngay cả cửa cung cũng không cho chúng ta vào, chết tiệt... chúng ta còn có thể làm gì nữa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT