Khi cây roi biến mất, Cục Than lập tức trở nên bình tĩnh hơn. Cái đầu nhỏ cảnh giác nhìn trái nhìn phải, cuối cùng thả lỏng, dựng đứng đôi tai nhọn, khe khẽ miêu ô một tiếng với Hứa Tử Chiêu.
Hứa Tử Chiêu xoa đầu Cục Than, thử gọi ra một đốm sáng vàng.
Khi nhìn thấy ánh sáng vàng, Cục Than không còn phản ứng mạnh như khi thấy cây roi, trong mắt chỉ đầy tò mò, còn dùng móng vuốt kéo kéo vài cái.
Hứa Tử Chiêu đoán được điều gì đó, bất giác nhăn chặt mày: “Nhóc sao lại ghét cây roi vậy? Có phải trước kia từng có người dùng nó khi dễ nhóc không?”
Cục Than nhỏ giọng kêu lên một tiếng, lông trên người cũng dựng đứng lên và dưới sự xoa bóp của Hứa Tử Chiêu, nó sung sướng cọ qua cọ lại trên mu bàn tay cậu.
Dù bây giờ nhìn nó tỏ vẻ vô tư, nhưng Hứa Tử Chiêu không thể quên được sự sợ hãi và căm ghét của Cục Than khi mới thấy cây roi. Cậu giấu đi sự đau lòng, mỉm cười cưng nựng than nhóc.
Hứa Tử Chiêu còn có nhiều việc phải giải quyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT