Hắn vùi sâu trong lòng nàng, cả người run rẩy. Một tiếng gầm khẽ bật ra từ yết hầu trầm thấp, rồi dần dần bình ổn lại.
Rất lâu sau đó, một giọng nói trầm lắng vang lên, dịu dàng mà khản đặc, mang theo nỗi đau giấu kín từ tận sâu trong tâm khảm.
“Ta nhìn thấy phụ thân, mẫu thân, sư phụ, A Viễn, Mạnh bá bá, Lạc thúc thúc… cả thê tử, nhi nữ của họ… đều lần lượt ngã xuống trước mắt ta…”
“A Viễn… là bằng hữu tốt nhất của ta…”
“Hắn… khi ấy mới mười tuổi thôi…”
“Hắn mặc y phục của ta, bị vạn tiễn xuyên tim. Toàn thân đẫm máu. Khi ngã xuống còn quay đầu nhìn ta, nước mắt giàn giụa, môi run run, nói với ta… ‘Nhất định phải sống cho tốt…’”
Nhan Tịch lặng người. Nàng chẳng rõ A Viễn là ai, cũng chẳng biết Mạnh bá bá, Lạc thúc thúc là người thế nào… Nhưng nàng không vội truy hỏi điều đó. Điều khiến nàng đau đáu, là nỗi thống khổ trong lòng hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play