Chỉ trong chớp mắt, ngựa đã dừng lại trước mặt Lục Chấp. Lục Bá Lăng siết chặt dây cương, đoạn tung mình xuống ngựa, sải bước tiến gần.
Lục Chấp đứng ngay ngắn nơi đó, trên mặt vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt. Hắn chắp tay hành lễ dưới chân ngựa phụ thân, dáng vẻ bình tĩnh, nhẹ nhàng ngẩng đầu, lời nói cũng mang theo vài phần thân thiết:
“Phụ thân tới Dương Châu, sao không báo trước một tiếng với nhi tử? Nhi tử còn chưa kịp—”
Chưa nói hết câu, một âm thanh vang giòn liền đánh thẳng vào mặt hắn. Lục Bá Lăng vung tay tát một cái không hề nương nhẹ.
Không khí quanh đó lập tức đông cứng, tất cả hạ nhân đều cúi đầu, không dám hó hé một lời.
Một bên mặt Lục Chấp in rõ dấu tay, nhưng nụ cười trên gương mặt hắn lại vẫn không đổi. Trong đôi mắt đen u tĩnh kia, dường như vẫn lấp lánh ý cười nhàn nhạt, đầy cung kính và nhẫn nại.
Qua một lúc lâu, hắn mới chậm rãi xoay đầu lại, lần nữa ngẩng mắt nhìn phụ thân, giọng điệu vẫn ôn hòa như cũ, chỉ là có chút trầm hơn ban nãy:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT