"Bà nội, ngài muốn gây khó dễ chúng cháu cũng không cần dùng cái cớ vụng về như vậy, khiến người nghe không thoải mái, ăn cơm cũng không được yên tâm." Lâm Vũ Tinh lạnh nhạt nhấn mạnh.
Hắn đối với việc mình gả cho ai không có chút ý kiến nào, huống hồ cái gọi là tú tài công kia bất quá chỉ là một ngụy quân tử (kẻ giả dối) mà thôi, làm sao so được với Hướng Thiên chất phác thành thật.
"Bà nội, anh cả cháu gả cho nông phu thì sao? Bà chê thịt vẫn là do anh rể lên núi săn được đó, có bản lĩnh thì đừng ăn." So với Vũ ca nhi, khẩu khí của Lâm Vũ Thần vô cùng nặng nề.
Nếu không phải vì cha và anh cả đã dặn hắn không muốn đối xử bất kính với bà nội thì hắn sớm đã cầm chổi đuổi người ra ngoài rồi, làm sao có thể còn để người ngồi ở đây.
Sắc mặt lão phu lang rất khó coi, căn bản không nghĩ tới Lâm Vũ Thần sẽ nói mình như vậy, hắn trực tiếp chĩa pháo (chĩa mũi dùi) vào Tống Khánh Hạ, "Anh cả, thường ngày anh cứ giáo dục con cái như vậy sao?"
"Vũ ca nhi thì thôi, người này ỷ vào mình đã từng ở nhà giàu có nên bất kính với ta, ta cũng chấp nhận. Nhưng thằng bé này là chuyện gì? Chẳng lẽ ta cái bà nội này trong mắt nó là người chết hay sao?"
Lời nói của bà ta tính là vô cùng nghiêm trọng, muốn khóc nhưng lại phát hiện không ai nể mặt, vì vậy liền âm thầm nhẫn nhịn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play