Ngày thứ hai, Hướng Thiên làm điểm tâm xong thì lên núi, điều này khiến Lâm Vũ Tinh ít nhiều cũng có chút cảm động. Ăn xong điểm tâm, hắn liền dọn dẹp phòng ốc.
Hướng Thiên trước kia là người sống một mình, dù có dọn dẹp thì cũng tạm ổn, nhưng nhiều thứ vẫn tương đối lộn xộn, vì vậy Lâm Vũ Tinh đã sắp xếp lại từ đầu. Lần này hắn bận đến tận trưa.
"Vũ ca nhi! Vũ ca nhi!" Đột nhiên nghe thấy tiếng gọi của Hướng Thiên, Lâm Vũ Tinh nhanh chóng chạy ra cửa phòng, nhìn thấy thiếu niên vai gánh một con lợn rừng lớn, sau đó liền đặt con lợn rừng xuống sân.
Con lợn rừng này to hơn rất nhiều so với lần trước hắn nhìn thấy, đồng thời Lâm Vũ Tinh phát hiện cánh tay Hướng Thiên bị thương.
"Mau cùng ta vào nhà!" Sắc mặt Lâm Vũ Tinh trầm xuống. Hắn chẳng phải đã dặn người này đừng cố sức sao? Sao lại không nghe lời như vậy.
Nhà họ ngay dưới chân núi, thường ngày cũng đề phòng một số thứ tiến vào. Phía sau nhà rắc một ít hùng hoàng (bột khoáng chất màu vàng, dùng để xua đuổi côn trùng, rắn), còn sân thì được vây lại bằng mảnh gỗ.
Hướng Thiên lần đầu tiên nhìn thấy Vũ ca nhi như vậy, có chút bối rối, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời hắn đi vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play