Ngay khi Lâm Vũ Tinh vừa dứt lời, lão phu lang đã lớn tiếng khinh bỉ nói, "Mày có lòng tốt như vậy sao, hơn nữa ai biết mày bỏ thứ gì vào thuốc, chắc chắn là muốn tao chết!"
"Được lắm, mày cái đồ tiện nhân này, nói thế nào tao cũng là bà nội mày, bây giờ mày lại muốn tao chết. Tao nói cho mày biết, thêm hai mươi năm nữa tao cũng sẽ không chết!"
"Lão đại, đây chính là đứa cháu tốt mà con nuôi ra đấy, nó muốn làm sao để trị chết bà nội con đây. Mày cái đồ con bất hiếu này, mày cũng dung túng nó đối xử với tao như vậy." Nói mãi lão phu lang dĩ nhiên ấm ức khóc lóc.
Lâm Vũ Tinh coi như đã phục bà nội này, dĩ nhiên còn có thể nghĩ ra chuyện hãm hại cậu. Thương hại bà ta có lẽ là bị chứng hoang tưởng bị hại rồi.
"A, Vũ ca nhi không phải có ý đó, nó là lòng tốt, bà không phải đau chân sao? Cho nên nó mới nói như vậy." Lâm Đại có chút lo lắng nói.
Ca nhi nhà anh đã bị người ta từ hôn, nếu như tiếp tục bị đồn ra tiếng bất hiếu, thì Vũ ca nhi đời này thật sự đừng hòng gả người.
"Đại ca, chân Vũ ca nhi là do ngoại thương, còn chân bà thì không phải. Cái thằng Vũ ca nhi này an phận là gì, tin tưởng không cần em nói mọi người cũng hiểu rồi!" Lâm gia thẩm vẻ mặt phẫn hận phản bác Lâm Đại.
Lâm Đại bị nói đỏ mặt tía tai, một câu cũng không nói được.
"Thím, lời thím nói không đúng rồi, thuốc của cháu là để khơi thông gân cốt, sao lại biến thành cháu có ý đồ xấu xa chứ? Có thể thương một tấm lòng hiếu thảo của cháu lại bị các người bẻ cong thành thế này." Lâm Vũ Tinh trưng ra vẻ mặt chịu ủy khuất tày trời nhìn hai người họ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT