Hướng Kỳ Hán cùng Hướng Bát Quý giằng co, hắn không nghĩ tới phụ thân mình vừa mở miệng liền để hắn nghỉ phu lang của mình, điều này làm cho trong lòng hắn đặc biệt lạnh lẽo.
Rõ ràng sự tình đều vẫn chưa triệt để điều tra rõ ràng, phụ thân nhà hắn đã một mực nhận định đứa nhỏ trong bụng Âu Dương Liên là do Vân ca nhi làm không, “Phụ thân, Vân ca nhi cũng không có đụng tới đệ ấy.” Giọng Hướng Kỳ Hán đặc biệt bình tĩnh, hắn lúc này không còn như dáng vẻ lúc trước.
Hắn biết mình nhất định phải bảo vệ phu lang của mình, nếu không chuyện này không có cách nào thu dọn, cái nhà này đã không thành gia, nếu đã như vậy, vậy gia đình nhỏ của họ nhất định phải bảo vệ cho tốt.
Hướng Tề Tuyên lạnh nhạt nói một câu: “Nhị ca, ta biết các ngươi vẫn luôn chán ghét ta, nhưng lấy đứa nhỏ trong bụng Liên ca nhi để hả giận, chuyện này thật làm cho người ta trơ trẽn.” Thật ra hắn đối với đứa con đầu lòng của mình vẫn có mong đợi, chỉ là nằm ngoài ý muốn của tất cả mọi người, cuối cùng vẫn là không có.
Trên mặt Hướng Kỳ Hán cũng không có bất kỳ biểu cảm gì, sau đó lại nở nụ cười, mà lại mang theo sự trào phúng sâu đậm: “Tam đệ, uổng cho ngươi nói ra những lời như vậy, chúng ta chán ghét ngươi?”
“Đừng nói lúc trước, chính là hiện tại, bạc ta và đại ca kiếm được rốt cuộc là cho ai dùng? Chính ngươi trong lòng rõ ràng.” Cái Tam đệ này của hắn thật sự là một người bạc bẽo, e rằng sau này hắn thăng quan phát tài, tuyệt đối sẽ không nhớ đến những người anh em này của họ.
“Cho nên Tam đệ, e rằng tất cả mọi người có thể chỉ trích chúng ta, chỉ có ngươi không có bất kỳ tư cách nào.” Một người ăn mặc đều là dùng bạc của người khác, vậy mà lại còn dám nói ra những lời như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT